Cuộc sống có những hoàn cảnh khiến cho con người ta phải thức tỉnh. Nhưng có những người sống không hề cảm nhận được khi nào mình nên thay đổi.
Tôi bây giờ, đang cần sự thay đổi đó. Và tôi sẽ làm như vậy.
Đâu phải lúc nào cũng có thể chọn cả 2, vẹn toàn cả đôi đường. Con người khi đứng trước ngã rẽ cũng phải chọn một con đường mà mình sẽ đi.
Tôi cũng chỉ có thể chọn một mà thôi.
Tôi sẽ sống và làm việc vì những người thân của tôi. Đó là cuộc sống của tôi phải sống...
Để quên đi một người chưa từng và không bao giờ biết tôi.
Nhưng trong tôi thì hình ảnh đó vẫn tồn tại. Âm thầm và lặng nhìn từ xa.
Vẫn sẽ là người tạo cho tôi niềm vui
Vẫn là người khiến tôi hay nghĩ về
Em vẫn ủng hộ anh!
2010/07/31
2010/07/10
Thứ 7...không rảnh rang.
Hôm nay là thứ 7 ạ.
Ngủ nghỉ gì chứ. Hôm nay được nghỉ học. Không làm gì cả ngoài việc xách đồ đi lang thang. hà hà
Giỡn gì chứ. Aka hôm nay đi lắm nơi và cũng xả láng với ví tiền ít ỏi của mình lắm. Khiếp thật. Mình nghĩ mà còn thấy kinh khủng nói gì chứ mẹ mà biết chắc mình chỉ có thể im lặng cho qua cơn giận thôi.
Hôm nay thức dậy 8h hơn. Không ăn uống, lấy hộp sữa tu đại cho qua cơn đói. Nhảm nhí thật, là con gái mà thấy bê bối làm sao. Gì chứ thì cái siêu thị gần nhà đóng cửa tu sửa rùi, lại không có thời gian để nhờ chở đi siêu thị. Mà thì cũng dự tính đi chơi cho khỏi buồn í, nên đại khái là đi siêu thị và tiếp tục hành trình mua sắp shopping.
Leo lên tàu, đi vào shop giày định tìm cho mình đôi giày ưng ý chút, nhưng không được đôi nào như ý cả. Thật sự thì mấy ngày trước có ý định đi mua giày chứ chẳng có ý mua gì nhiều hơn ngoài việc đồ ăn uống. Nhưng không có giày, ghé wa shop 100yen mua vài thứ linh tinh để sử dụng và thấy cũng lắm thứ linh tinh lắm đấy. Nhưng quyết định không mua những thứ không cần thiết đó. Sau khi vào shop 100yen xong thì mò wa shop quần áo.
Chậc. Lần trước đi không lựa được cái nào, lần này đi mua lắm ơi là lắm. Mua áo này, đầm này, thử này trả lại nữa này. Cuối cùng cũng lò mò ra ga. Trong lúc đang đợi tàu thì điện thoại báo hôm nay ở Apita tất cả mặt hàng đều giảm giá, 50% trở lên, bàn bạc sẽ đi vào ngày chủ nhật. Nhưng...giảm giá nhiều người ta kéo nhau đi mua hết đồ đẹp. Với lí do đó mọi vấn đề đều giải quyết. Đi ngay bây giờ. Sau khi tải những thứ lỉnh kỉnh về nhà thì sẽ đạp xe đi. Hahahah Từ ga về nhà xách bao nhiêu thứ đồ, nặng không thể tả. Vừa đi vừa nghĩ mai mốt phải kiếm ra thằng nào có xe để đưa mình đi mua sắm.
vấc đồ ở nhà, ăn đại vài miếng yakigyoza mua trong siêu thị, uống sữa và tiếp tục lên đường. May sao mà trời bớt nắng nên cũng không mệt lắm. Eo!! Đi đến đó bắt đầu chóng mặt vì hôm nay đã đi mua hàng quá nhiều, bây giờ lại vào hàng quần áo, lựa tới lựa lui cũng được 1 cái nhưng mà không có đôi giày nào ưng ý cả. tức quá đi. Lúc không mua thì quá trời cái đẹp. Đến lúc mua thì biến đâu mất tiêu. Ức chế thật. Đi vòng vòng cho đến lúc đói. Kêu một set phần mì ramen và cơm chiên. Ăn xong thì lên về nhà. Về nhà thì bắt đầu lục lọi đồ đạc đây.
Nhớ ra một chuyện là lúc nãy kêu sẽ chụp hình lúc ăn nhưng quên mất tiêu. Chắc đói quá nên thế nhỉ?!.
Tối nay phải ngủ sớm, ngày mai dậy sớm, phân chia rác để đem đổ. Rùi tiếp tục ngày ngủ nữa. Hehe
Tóm lại là một ngày thứ 7 bận rộn.
Tuần sau được nghỉ ngày thứ 2 rùi.
Sắp đến nghỉ lễ dài rùi.
Ngủ nghỉ gì chứ. Hôm nay được nghỉ học. Không làm gì cả ngoài việc xách đồ đi lang thang. hà hà
Giỡn gì chứ. Aka hôm nay đi lắm nơi và cũng xả láng với ví tiền ít ỏi của mình lắm. Khiếp thật. Mình nghĩ mà còn thấy kinh khủng nói gì chứ mẹ mà biết chắc mình chỉ có thể im lặng cho qua cơn giận thôi.
Hôm nay thức dậy 8h hơn. Không ăn uống, lấy hộp sữa tu đại cho qua cơn đói. Nhảm nhí thật, là con gái mà thấy bê bối làm sao. Gì chứ thì cái siêu thị gần nhà đóng cửa tu sửa rùi, lại không có thời gian để nhờ chở đi siêu thị. Mà thì cũng dự tính đi chơi cho khỏi buồn í, nên đại khái là đi siêu thị và tiếp tục hành trình mua sắp shopping.
Leo lên tàu, đi vào shop giày định tìm cho mình đôi giày ưng ý chút, nhưng không được đôi nào như ý cả. Thật sự thì mấy ngày trước có ý định đi mua giày chứ chẳng có ý mua gì nhiều hơn ngoài việc đồ ăn uống. Nhưng không có giày, ghé wa shop 100yen mua vài thứ linh tinh để sử dụng và thấy cũng lắm thứ linh tinh lắm đấy. Nhưng quyết định không mua những thứ không cần thiết đó. Sau khi vào shop 100yen xong thì mò wa shop quần áo.
Chậc. Lần trước đi không lựa được cái nào, lần này đi mua lắm ơi là lắm. Mua áo này, đầm này, thử này trả lại nữa này. Cuối cùng cũng lò mò ra ga. Trong lúc đang đợi tàu thì điện thoại báo hôm nay ở Apita tất cả mặt hàng đều giảm giá, 50% trở lên, bàn bạc sẽ đi vào ngày chủ nhật. Nhưng...giảm giá nhiều người ta kéo nhau đi mua hết đồ đẹp. Với lí do đó mọi vấn đề đều giải quyết. Đi ngay bây giờ. Sau khi tải những thứ lỉnh kỉnh về nhà thì sẽ đạp xe đi. Hahahah Từ ga về nhà xách bao nhiêu thứ đồ, nặng không thể tả. Vừa đi vừa nghĩ mai mốt phải kiếm ra thằng nào có xe để đưa mình đi mua sắm.
vấc đồ ở nhà, ăn đại vài miếng yakigyoza mua trong siêu thị, uống sữa và tiếp tục lên đường. May sao mà trời bớt nắng nên cũng không mệt lắm. Eo!! Đi đến đó bắt đầu chóng mặt vì hôm nay đã đi mua hàng quá nhiều, bây giờ lại vào hàng quần áo, lựa tới lựa lui cũng được 1 cái nhưng mà không có đôi giày nào ưng ý cả. tức quá đi. Lúc không mua thì quá trời cái đẹp. Đến lúc mua thì biến đâu mất tiêu. Ức chế thật. Đi vòng vòng cho đến lúc đói. Kêu một set phần mì ramen và cơm chiên. Ăn xong thì lên về nhà. Về nhà thì bắt đầu lục lọi đồ đạc đây.
Nhớ ra một chuyện là lúc nãy kêu sẽ chụp hình lúc ăn nhưng quên mất tiêu. Chắc đói quá nên thế nhỉ?!.
Tối nay phải ngủ sớm, ngày mai dậy sớm, phân chia rác để đem đổ. Rùi tiếp tục ngày ngủ nữa. Hehe
Tóm lại là một ngày thứ 7 bận rộn.
Tuần sau được nghỉ ngày thứ 2 rùi.
Sắp đến nghỉ lễ dài rùi.
Subscribe to:
Posts (Atom)