2010/06/27
Ôi!! Music Japan
w-inds. - Addicted to love đã lọt vào tầm ngấm của Aka. Hehe
Chả là bật Tv coi Music Japan mỗi tuần, nghĩ w-inds. vừa ra single mới chắc hẳn phải có một performance. Mở ra ngồi ngóng đợi. Phần biểu diễn của w-inds. chẳng phải đợi lâu. Có cả phần giới thiệu bộ phim của anh đang chiếu trên TV nữa. Nhìn thấy w-inds. miệng gào thét mà lòng cũng gào thét.
Chậc! Đã bao lâu rồi mà vẫn còn gào thét như thế, tình yêu lớn với w-inds. mà hỉ!
May mà kiềm chế 1 chút rùi, nếu không thì bạn Aka sẽ bị phiền phức bởi tiếng gào thét đó thôi.
Phấn khích đến nỗi bật laptop ngồi viết ra tâm trạng hào hứng. Vui quá nhỉ.
Ngày mai lại bắt đầu ngày mới rùi, Gambare!!!!!!!!!!
2010/06/25
2010/6/23
He!
Thấy tô ramen của tớ bự không kìa!
Ngày 23/6 vừa rồi. Sau khi đi làm về, tớ chuẩn bị chờ đợi ngày này. Ngày single của w-inds. phát hành nè. Cầm theo giấy báo tiền điện thoại, thắt dây an toàn trên xe, xe lướt vi vu trên đường đưa tớ đến tiệm đĩa một cách nhanh chóng và êm lẹ.
Chẳng bù với Vn mình đường xá nhỏ hẹp và xe cộ lúc nào cũng đông chật kín, đường của Nhật thì khác, xe ít hơn, nhưng không bao giờ phải nghe tiếng còi ầm ĩ cả vì đèn giao thông đã thay cho cảnh sát giao thông quản lý rồi. Dù tớ mà đạp xe ra đường thì cũng phải đợi đèn đỏ, không dám vượt đèn đỏ cho dù điều đó cũng không to tát gì, nhưng nếu để người ta nhìn mình bằng con mắt thiếu tôn trọng thì không nên làm thế nhỉ.
Đến Apita, vào Softbank đóng tiền điện thoại, sau đó chạy èo ra tiệm đĩa, cầm luôn 2 cái verson đi đến quầy tính tiền. Hí hửng làm sao khi cầm đĩa w-inds. trong tay chứ. Mua thì mua chứ nghe 1 lần rùi cất luôn. Trùm sò nhỉ.
Sau khi rời tiệm đĩa lại đến quán mì ramen, mình chẳng biết chọn món nào cả đành chọn như ông ấy thôi. Lôi điện thoại ra chụp vài tấm, hehe. Quán mì nhìn thích thật, nhưng toàn phục vụ nam cả thôi, mà chú nào cũng to con lắm. Vừa bước vào cửa đã chào đón mình bằng giọng thật lớn khiến mình còn phải giật mình nữa. Vừa ăn vừa nói chuyện, còn chụp cả ly nước kawaii nữa chứ. Nói đến tương lai và công việc mà mình thích và muốn làm sau này. Phù! giờ nghĩ lại còn quá nhiều vấn đề nhỉ. Cho dù bản thân vạch ra như thế nhưng phải bỏ sức lực ra thực hiện nó nữa cơ. Không thì sau này vẫn chỉ là con số không nhỉ.
Đang ăn ngon lành thì trong tiếng ồn ào nhỏ của quán mình nghe giai điệu hết sức quen thuộc. Là w-inds. và single mới Addicted to love. Bất ngờ thốt lên ''w-inds.'', hehehe chuyện thường thôi nhỉ. Mình đang ở Nhật mà, nhưng lúc đó có cảm giá gì đó chút đâc biệt. Một niềm vui nho nhỏ xảy ra với mình. Bản thân cảm giác cứ như w-inds. ở bên mình suốt trong ngày hôm đó. Tự nói chắc gió thổi lời hát đến với mình nhỉ. 2 hộp đĩa trong túi xách vẫn còn chưa bóc nhỉ!
Cuộc sống thật phức tạp, không phải mình cố gắng hết sức là được, mà còn rất nhiều chuyện xảy ra nữa. Muốn tránh cũng không được đâu nhỉ.
Nhìn hình nhớ đến gia đình, cảm giác có ai đang thúc đẩy mình, mình phải tự vận động chính mình thôi. Cố lên, con đường vẫn đang còn dài lắm đấy.
Đã qua rồi thì đừng nhìn lại nữa. Quá khứ cũng chỉ là quá khứ mà thôi. Nhỉ?
2010/06/19
Trồng trọt...chăn nuôi???
Bạn Aka từ trước giờ chưa bao giờ làm một nhà nông cả. Ấy! đó là tất nhiên không bàn cãi thêm.
Nhưng từ khi bước chân qua đây, bạn Aka lại học làm nhà nông. Tóm lại là vì bên Nhật ít rau như bên Vn, vả lại mắc quá đi thôi. Tự trồng thì ăn được nhiều hơn, có rau muống, rau mùng tơi, đậu bắp chẳng hạn, có cả cà chua bi nữa, rùi dưa hấu nữa chứ.
Dưa hấu bên đây mắc ơi là mắc, nên bạn Aka quyết định trồng ra muống, có cả bắp nữa, đậu hà lan nữa chứ...
Hùi trước học kĩ thuật nông nghiệp trồng trọt, học cho đã bây giờ thì chẳng còn chút gì trong đầu nữa. Nhưng có bác nhà nông Sato chỉ bảo, tớ đây không biết cũng phải ráng biết. Cực chẳng đã. Sato san nói tiếng Nhật chỉ cho mình mà đầu óc mình cứ quay quay lên, vào phải sử dụng máy xới đất, rùi phải nhổ cỏ, gieo hạt,... Lắm chuyện chưa từng làm. Mà Aka thì lại sợ mấy con sâu hoặc còn trùng chẳng hạn. Thế mà bên Nhật sao con trùng con nào con ấy to đùng đùng bằng ngón tay của bác Sato nữa chứ. Khiếp quáaaa
Bây giờ thì khu vường của Aka sắp thu hoạch được rồi nè. Sáng nay ra hái rau muống để xào tỏi, nhân tiện chụp vài bức của mấy cái cây. Cà tím và cà chua bi



Bây giờ thì đời thêm một thời gian sẽ có dưa hấu ăn thôi. Hehe!
Sau này thất nghiệp cũng ko sợ nữa, có nghề nông nuôi mình rùi nhỉ. Nhỉ???!!!
2010/06/17
Đom đóm.
Hôm qua lúc 10h hơn. Có người chở bạn Aka đi vào rừng tìm đom đóm. Chưa bao giờ và rừng cỡ giờ đó cả. Mang theo đèn pin và điện thoại dể chụp hình. Lần đầu tiên vào rừng vào ban đêm cũng hơi sợ. Nhưng mang theo đen pin để kiểm cho coi có rắn hay không, chứ đang đi tự nhiên bị rắn cắn thì thật đáng sợ nhỉ.
Đi đến con suối có nước chảy mạnh, thấy lập lòe những đốm sáng. Đẹp ơi là đẹp.
Mùi vị trong rừng làm mình có cảm giác hơi rợn, có lẽ là do mình vào rừng lúc đêm nên có cảm giác đó nhỉ. Đom đóm lập lòe nhìn xa trông giống những ngọn nến nhỏ. Mình bắt được một con rồi 2 con. Nhìn gần giống như những con kiến cánh to, hơi có mùi hôi nhưng không đến nỗi nào.
Tối hôm qua thời tiết rất là tốt, thích hợp để đi bắt đom đóm đó nhỉ. Tối hôm qua trời cũng rất nhiều sao nữa. Nhiều ơi là nhiều. Trong rừng rất tối, nhìn lên bầu trời càng thấy sáng vì sao không chỉ nhiều mà còn rất là sáng. Tự nghĩ, ở Vn tuy không phải không có sao nhưng đến Nhật thì cảm thấy bầu trời đêm bầy sao càng lãng mạng hơn.
Đom đóm bắt về bỏ vào hộp như trong suốt, tắt đèn cho sáng nhưng lại không thể cảm nhận được vẻ đẹp như khi còn trong rừng. Đúng là tự nhiên lúc nào cũng đẹp hơn nhỉ.
Định chụp hình nhưng lại không thể vì nó không nhiều đến nỗi sáng rực để mình có thể chụp. Tiếc nhỉ.
Mấy con đom đóm hôm nay đã chết rồi, tội nghiệp nhỉ. Tuổi thọ thật ngắn ngủi làm sao.
Dạo này cần phải ngủ nhiều hơn sớm hơn thôi. Đã có quyết tâm vậy mà....
Gambare!!!!!!!!!
2010/06/12
Ăn uống no nê
Sáng nay sau khi mở mắt thì đã gần 8h, hoảng loạn giật mình dậy trong ý nghĩ hôm nay là ngày đổ rác, hôm nay là chủ nhật rồi, gần 8h rồi, không biết bây giờ người lấy rác còn không nữa. Loay hoay lấy dây cột lại rùi ngớ ngẩn hỏi ' hôm nay là thứ 7 hả? vậy là ngày mai chứ không phải hôm nay' . Thế đấy. Lật đật chạy vào nằm xuống nữa, bật nhạc lên và trùm mền nhắm mắt . Nhủ rằng 10h sẽ dậy để đi học. Bụng kêu réo ầm ĩ, chẳng có gì để ăn ngoài mì ly cả. Nhưng ăn mì mãi thì chịu sao nổi. Đồ ăn thì chưa bỏ ra làm. Mà cũng lười lắm rồi, chẳng có chút sức lực nào để làm đồ ăn, mà thời gian cũng chẳng còn nhiều nữa. Cầm hộp sữa tu hết. Rồi đi tắm và lật đật đi học.
Thường thì Aka đi học hay vào lớp trễ lắm kìa, thế nhưng hôm nay lại đến sớm. Ngoan chưa! Ngồi học được lúc thì cô lấy đoạn video quay hôm lễ hội cho coi. Nhìn cô thật là đẹp, lúc đầu chẳng nhận ra tí nào.
Hôm nay sau giờ học, sensei hỏi có muốn đi ăn gì đó không. Cô nói đi ăn món nướng(yakiniku) theo dạng buffet đó. Thời gian là 1h30' trong thời gian đó phải ráng ăn thật nhiều vào. Mình đồng ý. Lúc đầu định đi ăn sushi, nhưng nghĩ thịt nướng cũng ngon, quyết định đi ăn còn sushi thì để lần sau.
Thích thật, có rất nhiều người ngoại quốc nữa chứ. Ngoài thịt nướng thì còn có mì ý, cơm cari, miso, ...
Nhìn cơm cari mình nghĩ đến nồi cari ở nhà ăn chưa hết. Ờ mà thật ra thì ăn hết cái rùi nhưng còn nước nhiều thôi. Sáng nay mới rửa nồi rùi. Chọn thịt nướng ăn trước, sau trộn, potato salad nữa. Ngon quá. Chẳng dám lấy nhiều, lấy từng chút từng chút ăn thưởng thức, chứ nhét nhiều quá hồi không còn bụng ăn cái khác. Ăn thịt nướng, sau đó lấy tôm chiên giòn, rồi lấy gà chiên, rồi mực nướng. Đủ loại rau đủ loại nước sốt nữa chứ. Ăn giữa chừng mới sực nhớ cái điện thoại, lấy ra chụp hình. Ăn xong món nướng thì đi lòng vòng tìm món khác, thấy có mì ý, cơm chiên và yakisoba nữa. Nhưng quyết định đi nấu mì ramen, hehe. Tự tay làm mì cảm giác hay hay. Chụp một pose tô mì ramen.
Làm một ly kem và thêm 1 dĩa trái cây.

Hic! Bụng hơi no nhưng vẫn quyết tâm ăn nữa. Đi làm thêm tô udon nữa. Hehe.
Lúc này thì tiêu tớ. Tô udon phải ráng ăn lắm. Tuy nhỏ nhưng sao mà no ơi là no. Tiếp tục món cuối cùng là kẹo bông gòn. Lần đầu tiên tự quay cây bông gòn, mà chẳng thấy bông đâu. Cây bông gòn người ta to thật to còn mình thì bé tí tẹo à.
Cuối cùng là làm 2 ly nước lọc mát lạnh. Ăn xong chỉ cần nước lọc là tốt nhất.

Đi ăn về thì ghé vào Apita mua đồ. Định đi mua đĩa w-inds. nhưng nghĩ lại thế nào ấy mà không mua nữa. Thôi, đợi new single nhỉ.
Sensei chở về nhà thì cũng 5h hơn rùi. Tiếp tục siêu thị mua đồn ăn. Nhưng chỉ toàn mua sữa và yaout không. Chẳng có tí thức ăn nào cả. Hôm nay ăn 1 chập mà no đến giờ nè.
Trước tạm biệt sensei còn nói lần sau mình ăn sushi nhé. Sensei đã OK rùi.
Sau bao ngày ăn uống không ra gì thì được ăn 1 bữa no nê. Chụp hình đã rùi những lại không có đồ đọc thẻ nhớ nên không up hình được. Chắc phải đợi 1 thời gian nữa thôi quá. Mà còn chụp cả đống đĩa sau khi ăn nữa. Ngại quá.
Thôi! Lần tới ăn sushi nhé! Sushi ơi, matte kure ne:P
Quà sinh nhật
Món cari làm nay đã có người khui nồi rồi lại còn khen oishii, oishii liên tục nữa. Vui quá, hôm nay có rất nhiều chuyện vui nữa chứ. Hehe. Sáng nói chuyện với mọi người rất vui nữa chứ, cảm thấy không bị lạc lõng bởi ngôn ngữ.
Chẳng biết có phải người Nhật dù ngon hay kh6ng ngon đều khen là ngon. Nhưng cảm giác được khen ngon là ngon thật. Chẳng biết nữa nhưng cũng thấy vui. Có ai được khen mà không vui không nhỉ??
Còn nữa, hôm nay tự hỏi liệu có ai đó upblog trong ngày này không nhỉ. Ai dè có đó. hehe
Hôm nay ngồi đợi bài update dù không phải là bài viết về mình(làm sao có thể chứ?) nhưng chỉ cần viết coi như là lời hứa của mình thành hiện thực.
Mừng quá, hạnh phúc với mòn quà hên xui này nhỉ.
2010/06/08
Sinh nhật lần thứ 21!
Hôm nay chính thức là ngày mà bạn Aka được 21 tuổi nhé.
Năm trước thì còn được đi chơi, năm nay thì ru rú ở nhà, chẳng có ai đi chơi cả. Nhớ năm ngoài đi chơi, hay chui vào KFC, ngồi ăn và tám. Không hiểu sao lúc trước hay vào KFC, ăn gà riết thấy ngán luôn, nhưng bây giờ thì lại muốn chui vào KFC ngồi nhâm nhi đùi gà rán và uống Pepsi. Nghĩ lại thấy thèm sao ấy.
Nhắc đến việc ăn uống thì gần đây bạn Aka hay ăn uống qua loa, có khi cảm thấy rất đói nhưng lại không muốn ăn. Nói làm biếng thì không hẳn, có làm đồ ăn rồi nhưng việc ăn thì chao ôi, không muốn ăn chút nào. Dù cho lòng rất đói, dù cho cố gắng nuốt thức ăn nhưng chẳng cảm thấy ngon lành gì. Nghĩ lại ở nhà có mẹ làm cơm cho ăn mà còn làm eo, giờ muốn có người nấu cho ăn cũng không có.
Mấy ngày nay chỉ toàn mì ly cả thôi, nhưng đỡ cái là mì của Nhật ngon hơn Vn nhiều. Chỉ là ăn được một lúc thì bụng lại đói meo. Ôi cái bao tử của tôi, thật tội nghiệp cho nó.
Hôm nay làm biếng lắm nha. Không học bài giờ ngồi online nè. Hehe
Hôm nay sinh nhật 21 của Aka, nên cho ngày làm biếng đó mà. Nói về nhà phải làm đống bài để còn kiểm tra, nhưng khi đi làm về thì cái quyết tâm đó biến mất tiêu. Vì cái bụng réo ầm lên nên mới không còn sức lực nghĩ đến việc học nữa í mà. Tủ lạnh trong nhà chẳng còn bao nhiêu đồ ăn cả, thế là phải đạp xe ra siêu thị mua đồ ăn. Đến siêu thị mua đồ ăn nhưng trong đầu thì chẳng nghĩ ra được món nào cả. Thấy mực và tôm giảm giá nhớ đến làn coi tivi nó chỉ cách nấu cơm cari. Thế là tóm lấy cho vào giỏ.
Nhớ còn ở Vn, lần đi ăn quán Nhật gần sân bay, gọi món cơm cari. Lần đó ăn phải ráng nuốt cho hết chứ bỏ thì uổng tiền. Lần đầu tiên ăn cơm cari Nhật, thật khó nuốt làm sao, tại sao lại có người thích món này cơ chứ. Tự nhủ sẽ không bao giờ đụng đến món này nữa , nhưng khi đến Nhật, được Ozeki san dẫn đi siêu thị bảo nấu cari đãi mình. Ngay lúc đó liền nghĩ đến một người, lập tức nói Ozeki san chỉ cho mình cách nấu. Hóa ra nó đơn giản đến không ngờ. Bây giờ thì mình có thể nấu mà cũng có thể ăn được rồi. Quá ư là ngon. Bây giờ thì hiểu sao anh lại thích cơm cari nhỉ. Ngon mà!!
Hôm nay nấu cari giống trên Tivi giới thiệu, nấu một nồi, nấu xong trong đầu liền nghĩ làm sao mình có thể một mình ăn hết nó nhỉ?!
Ngớ ngần làm sao. Đành thôi, sẽ ăn từ từ cho đến kkhi hết. Sau này chắc không dám nấu cari khi ăn một mình quá.
Sắp hết một ngày rồi. Năm sau sinh nhật 22 của Aka, sẽ mua một cái bánh to đùng để trưng nhỉ!!
21 tuổi thế gọi là lớn rồi nhỉ?! Nhưng sao Aka cảm thấy mình vẫn chưa thể trưởng thành nhỉ, suy nghĩ vẫn còn hời hợt lắm cơ. Có lẽ con nít vẫn có lợi hơn nhỉ.
Hehe!!
2010/06/05
Linh tinh
Chậc! bây giờ mới có mạng để xài như trước đây. Cảm giác có mạng để nói chuyện với mọi người thật tốt.
Qua đây rồi mới thấy thời gian thật đáng sợ, đi chỉ mơí có mấy tháng mà cảm giác như lâu lắm. Có khi quay qua quay lại dang đứng ở Vn không ta.
Qua đây thấy cũng chẳng có gì là vượt quá tưởng tượng của mình, chỉ đơn thuần là được tiếp xúc và nói nhiều hơn thôi. Chứ con người với con người có khác gì nhau đâu nhỉ.
Hôm nay rảnh rang, mới đi học về lại chẳng cần đi làm, được sử dụng máy thoải mái ghê. Đã thế không phải chịu ảnh hưởng ồn ào của Vn như mình thường sống. Cảm giác đến đây, cái yên tĩnh mà mình cần tìm kiếm bao năm đã thấy. Cứ như mỗi lần gặp mặt là lại rủ nhau gào rú lên kiếm chỗ nào bây giờ. HCMC rộng lớn thế mà không đáp ứng được yêu cầu của mình nhỉ. Nghĩ lại mỗi lần off là ngao ngán vụ tìm địa điểm. Nghĩ mai mốt hễ mà off thì cứ rủ nhau qua Nhật mà off nhỉ.
Chuyện! Nói cứ như thật.
Ờ! nếu thật vậy thì tốt nhỉ.
Lại linh tinh rồi nè...
nhớ mọi người quá nhỉ?!
